Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2010


Credit: this post originally belongs to Dieu Nguyen's facebook

" Giá có một điều ước
Tôi sẽ xin được trở lại tuổi thơ
Thưở tập vẽ những giấc mơ giờ biến hết thành dang dở
Ôi trẻ con,
... mà cả người lớn
... có ai học được chữ ngờ..

Vậy tại sao tôi lại đòi về tuổi thơ
Khi mà mọi thứ lớn lên cũng sẽ thành dang dở ?

Ước mơ trẻ con lung linh
Ước mơ người lớn thực dụng rùng mình
Nhưng người lớn nào cũng bắt đầu từ trẻ con
Điều dang dở nào cũng bắt đầu từ ước mơ về một điều kì diệu

Nhớ ngôi nhà thời thơ ấu
Có khu vườn xinh
Có những ngày hè nhìn mây giời mộng mị nghĩ linh tinh
rằng khi lớn ta sẽ làm nên muôn vàn điều kinh thiên động địa

Nhớ mẹ ngày xưa
Đặt con lên thành cửa sổ
Đút bột cho con và nghe con nghển cổ đọc bi bô:
" Ao trường vẫn nở hoa sen
Bờ ao vẫn chú dế mèn vuốt râu"
"Lớn lên con thích làm gì ?"
"Con thích làm những điều vĩ đại"

Trẻ con nghĩ về những điều vĩ đại trước những điều bình thường
Người lớn nghĩ về những điều bình thường và quên mất những điều vĩ đại
Thế là dại ...
hay khôn ?

Mệt nhỉ.

Đi giữa những điều bình thường và những điều phi thường
Làm người lớn và theo đuổi những ước mơ
Này cô bé,
"Xin cho tôi một vé đi tuổi thơ ..."

-Hải Sơn-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thank you for reading.