Credit: this post originally belongs to Tiêu Tương Quán
http://kokonaoki.wordpress.com/category/bộ-sinh-lien/
Mỗi bước đi qua sen hồng nở rộ, gọi là bộ sinh liên.
Lúc hắn cứu nàng lên từ dưới thân toà Tỏa Yêu Tháp trên tầng trời thứ hai mươi bảy, dưới chân nàng hồng liên quyến rũ nở rộ khắp nơi.
[...]
Nàng cảm thấy máu của mình chảy ra thành dòng dưới Phược Ma Thạch, chảy thẳng vào mặt biển phiền não, những chỗ dòng máu chảy qua, hồng liên lập tức nở rộ rực rỡ, trong chớp mắt, khắp mặt đất nơi tầng trời thứ hai mươi bảy này đỏ rực những đóa hoa quyến rũ. Ba ngàn thế giới, không cần biết là hồng liên ở nơi nào, mỗi một kiếp hoa nở đều là vô tiền khoáng hậu, huống chi nàng lại là ngồi ở địa vị hoa chủ tối cao tại hoa thần. Nàng sắp chết rồi, dẫu chiếm được hết thảy xuân sắc ở dao thiên, cũng bất quá chỉ là một lần hoa nở cuối cùng mà thôi.
[...]
Bị ép dưới tòa Tỏa Yêu Tháp, ngay cả những lúc đau đớn nhất, nàng vẫn không rỏ lấy một giọt lệ, từ lúc sinh ra tới giờ nàng chưa từng khóc bao giờ, không phải vì nàng kiên cường, chỉ bởi vì Hồng Liên trời sinh đã không có nước mắt, Hồng Liên vô lệ, nhưng trong tim rỏ máu. Một giọt máu từ khóe mắt nàng rơi xuống, lăn dài qua gò má nhợt nhạt. Nàng đã hiểu rõ hết thảy, lại không biết làm thế nào để báo đáp, giọt máu kia ngưng tụ lại thành một viên hồng ngọc, rơi trong tay hắn. Nàng cố gắng hé miệng, cố gắng dùng nốt hơi tàn nói ra một câu hoàn chỉnh : “Nếu như, nếu như có thể sống lại, tam điện hạ…”
Nàng nắm chặt lấy tay của hắn : “Nếu như còn có thể sống lại …” Thời khắc cuối cùng đã tới, những đóa hồng liên đang nở rộ khắp mặt đất úa tàn trong chớp mắt, mà câu nói kia còn chưa kịp thốt ra trọn vẹn. Ngón tay tái nhợt của nàng từ từ trượt khỏi tay hắn, khóe mắt nhắm nghiền còn vương một giọt huyết châu mơ hồ.
Hắn cúi đầu nhìn nàng, thật lâu sau, mới nhặt viên hồng ngọc kia thả vào lòng bàn tay lạnh buốt của nàng, nắm chặt lại : ” Nếu như sống lại, nàng sẽ làm thế nào, Trường Y ?” Biển phiền não sóng dâng trào ngàn thước, ưu đàm hoa nở rộ nổi trôi, những đóa hoa trắng phiêu diêu trong màn mưa trắng xóa. Nếu như có thể sống lại … Có điều thần tiên làm gì có cái gọi là sống lại đâu.
(Bộ sinh liên - Đường Thất Công Tử
Lam Anh dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Thank you for reading.